Nội dung sơ qua:
Một sớm xuyên qua, Ninh Hồi phát hiện chính mình xuyên thành trong tiểu thuyết...chị dâu của nữ chủ.
Bùi Đô là anh trai ruột của nữ chủ Bùi Hân. Nhân vật này là công tử ngọc thụ lâm phong, nho nhã ôn hòa nổi tiếng khắp kinh thành, là ánh trăng sáng trong lòng các thiếu nữ kinh kỳ.
Nhưng thực đáng tiếc, chồng của Ninh Hồi không tên Bùi Đô, mà kêu Bùi Chất.
Trong mắt chúng nữ mang danh Diêm Vương sống, trong miệng tôn thất là kẻ tàn nhẫn máu lạnh; là anh trai cùng cha khác mẹ, nhân vật khiến nữ chủ Bùi Hân vừa sợ vừa hận, kết thúc chương mới bị nam chủ răng rắc giết chết đại vai ác.
Mà thân thể Ninh Hồi lại là nhân vật thương nhớ chú em, lăn lộn cô em chồng, làm trời làm đất khiến người chê chó ghét, kết cục bị nữ chủ cầm ba thước lụa trắng siết đến chết!
Trời đất ạ! Nàng chỉ là một đứa bé mồ côi đến từ hành tinh cằn cỗi thiếu thốn cây xanh á ! Ước nguyện ghi tên sử sách thu thập cây xanh của nàng chẳng lẽ vỡ nát rồi ư?
Hệ thống xanh hóa Thanh Thanh Thảo Nguyên: Nhãi con! Còn có ta đâu! Cùng nhau đào đào cây, ôm ôm hoa cỏ tiếp tục sự nghiệp vĩ đại nào!
***
---phân cách tuyến đào cây ca hát review---
Hé lu chị em !!! Thế giới này có quá nhiều chuyện vớ vẩn như là đột ngột ngộ độc cần đồng nghiệp ôm cho hết sốt rét rồi, nhảy hố ngọt ngọt cho đời bớt hãm nào !!!
Về nội dung:
Vẫn là xuyên thư như bao truyện, nội dung nghìn bài một điệu nhưng vẫn khá thú vị về bối cảnh của nữ chính Ninh Hồi. Cô nàng xuất thân từ một hành tinh bị tàn phá bởi thế lực ngoại lai khiến không còn cây cối, đất đá cằn cỗi, không khí ô nhiễm không thể tinh lọc. Ninh Hồi sinh ra trong hoàn cảnh hành tinh đã cằn cỗi không chịu nổi như vậy, lại còn là bé gái mồ côi. Được dạy dỗ bởi một đám nhà khoa học, bị nhồi nhét từ bé tư tưởng thuần khiết và mục tiêu xanh hóa lại hành tinh nên cô nàng có thể nói là trong sáng cực kì
Một điểm hơi tiếc là trong truyện xây dựng được khá nhiều nội dung hay mà tác giả lại không đào sâu, chỉ nhắc sơ. Như chuyện cũ của Trưởng công chúa và tướng quân Nam La, về Ngụy Vân Noãn, cả cô em họ Hàn Ý Lan và hiệp khách cầm kiếm.
Một điểm hơi khó chịu tí nữa là kết có vẻ hơi cụt
Về nhân vật:
Nữ chính trong sáng theo kiểu đáng iu thật sự í các chị em ạ, nên mị khá thích nữ chính. Vì môi trường sống từ bé khá thuần nên nữ chính tính cách thẳng, có phần hơi ngố , nghĩ gì nói nấy, hiểu mọi thứ theo nghĩa đen nên có những pha làm Bùi lão phu nhân tức không nhẹ. Nam chính nếu mà nói theo cái nhìn từ nguyên tác thì buyến thái nhẹ Mà thực ra thì cả lò nhà nam chính đều có máu buyến thái. Ông bố lạnh nhạt cảm tình, sống một cuộc đời không lo không tính toán, thậm chí điểm thân tình gần như bằng 0, máu lạnh vô cùng. Anh trai ruột của Bùi Hân là Bùi Đô kế thừa điểm này ở lão cha, chỉ khác là anh ta có lớp vỏ bọc quá hoàn hảo. Nhìn cách anh ta đối xử với vợ là biết. Rõ ràng không hề có cảm tình, lạnh nhạt thờ ơ, nhưng mọi hành động thể hiện lại đều rất ôn nhu, tha thứ. Nếu so với nam chính Bùi Chất thì mình còn sợ nhân vật này hơn nhiều )) Về Bùi Chất, vỏ bọc lạnh lẽo tàn ác bên ngoài cũng chính là …bản chất của ảnh điểm này không thể bàn cãi hay tẩy trắng. Bù lại, nếu so với ông bố và em trai thì anh là người đàn ông có chất “người” nhất trong phủ nhà họ Bùi.
Các nhân vật phụ đều khá ổn. Bùi Hân cố chấp, Liễu Phương Tứ ngu ngốc sĩ diện, Hoa Dương Trưởng công chúa đầy bất đắc dĩ với con gái nhưng vẫn một lòng chở che, Lâu Phiến là người cực thanh tỉnh trong chuyện tình yêu, có lẽ vì cô không yêu Định Vương đủ nhiều, hoặc vì cô biết đằng sau mình là cả gia tộc, không thể làm bừa. Nhân vật thú vị không kém trong truyện là Bùi lão phu nhân. Khi còn trẻ mệt nhọc quá nhiều, lúc về già muốn yên thân cũng không xong vì đám tiểu bối một cái so với một cái còn lợi hại Đến độ, mặc dù lão phu nhân không thích nữ chính, có chuyện gì vui muốn chia sẻ lại phải..bất đắc dĩ tìm đến. Lí do vì trong phủ chỉ còn nữ chính là “nhìn thuận mắt nhất” (rồi lại tức giận đuổi cô nàng đi, ha ha).
Nam nữ chính yêu nhau rất tự nhiên, kiểu sủng cũng tự nhiên như nó phải thế. Hai anh chị đúng chuẩn là mảnh ghép bù đắp cho nhau. Ngọt không sâu răng, ngọt chưa đến độ hâm mộ nhưng lại khiến người đọc vỗ đùi à đấy, phải thế chứ
À còn về hệ thống xanh hóa của nữ chủ...nó không phải bàn tay vàng gì đâu, chỉ là con gấu trúc cute luôn nghĩ mình là ba ba của nữ chủ thui
Kết: Nhìn chung, cách xử lý lấp hố truyện của tác giả ổn. Truyện đọc khá mượt mà, không cần cao trào vẫn đủ để người đọc không thấy nhàm. Đọc nhẹ đầu, thích hợp giải trí mùa nóng nực. Điểm sáng của truyện có lẽ là cách tả về tình cảm. Không chỉ là tình cảm nam nữ mà là cả tình yêu với thiên nhiên hoa cỏ. Tác giả lột tả cái này rất tốt, tình cảm của nữ chính với thiên nhiên bộc phát everywhere
Truyện ngọt sủng nên cứ yên tâm nữ chính trong sáng giữ được bản tâm từ đầu đến cuối nha
Chấm 7/10.
***
Từ nửa mở ra mộc cửa sổ thấu tiến vào dương quang sái lạc ở người tới góc váy thượng, Ninh Hồi nằm ở trên giường mặt vô biểu tình mà thiên đầu, chỉ cảm thấy kia Thục hương lụa thượng thêu kim khổng tước lóa mắt thực.
Bùi Hân vuốt phẳng tay áo to rộng gọi người bưng cái hoa mai ghế tới, thong thả ung dung mà ngồi xuống, trên mặt hàm mang theo vài phần cười nhạt, đoan trang hào phóng, tốt lắm triển lãm nàng thân là Định Vương Phi uy nghi, “Tẩu tử đừng trách ta, muốn trách thì trách trưởng huynh đi.”
Nàng tiếp nhận hạ nhân đệ đi lên chung trà, nhìn ly trung nước trà, khóe môi hơi kiều, “Thật là trước khác nay khác, ai có thể nghĩ đến ngươi ta chị dâu em chồng lại là sẽ đi đến tình trạng này đâu.”
Ninh Hồi tròng mắt giật giật, ngày xưa cặp kia trong trẻo động lòng người con ngươi buồn bực nặng nề, nàng cười lạnh nói: “Ngươi Bùi Hân nhìn xa trông rộng, sợ là đã sớm biết được hôm nay, chuyện tới trước mắt cần gì phải lại làm bộ làm tịch, nơi này cũng không có người ngoài, làm bộ làm tịch cho ai xem?”
Bùi Hân đem trong tay chén trà ném trên mặt đất, thanh thúy vỡ vụn thanh đột nhiên vang lên, “Ninh Hồi a Ninh Hồi, ngươi thật là khó được thông minh một hồi.” Nàng thù lệ khuôn mặt thượng đều là thanh thản thản nhiên, không nhanh không chậm tiếp tục nói: “Đáng tiếc a, hiện tại ngươi nên lên đường.”
Ninh Hồi bắt lấy đệm chăn đôi tay bỗng nhiên nắm chặt, vốn là nhân bệnh tái nhợt mặt càng là thiển nhan sắc, nàng giọng the thé nói: “Bùi Hân ngươi dám! Bùi Chất sẽ không bỏ qua ngươi! Đãi hắn trở về, đãi hắn……”
Bùi Hân không kiên nhẫn mà đánh gãy nàng lời nói, “Trưởng huynh? Mới vừa khen ngươi thông minh, kết quả lại ngớ ngẩn.”
Nàng đứng dậy nhẹ vỗ về khay lụa trắng, “Hắn xa ở Giang Đô, có trở về hay không đến tới còn không nhất định đâu, liền tính hồi đến tới cũng là tử lộ một cái, tội trạng đã định, hắn Bùi Chất xong rồi.”
“Hắn là ca ca ngươi!” Ninh Hồi hô hấp cứng lại.
Hạ nhân đem lụa trắng kéo ra, hai người phân chấp hai đầu, Bùi Hân nhìn ở trên giường hoảng sợ giãy giụa Ninh Hồi sáng lạn cười, “Ta huynh trưởng từ đầu đến cuối chỉ có Bùi Đô một người, Bùi Chất? A, Ninh Hồi, nhiều năm như vậy nhiều chuyện như vậy, ngươi như thế nào vẫn là như vậy thiên chân đâu?”
Bùi Hân đôi tay giao điệp nhẹ đặt ở bụng trước, cằm khẽ nâng, bộ mặt lạnh nhạt, “Động thủ.”
Ninh Hồi khóc tiếng la vang vọng toàn bộ Bùi gia chính viện, trước khi chết thê kêu càng là kêu canh giữ ở bên ngoài bọn hạ nhân kinh hồn táng đảm, Thái Tử bị giam cầm, Hoàng Thượng bệnh nặng, Định Vương Phi vợ chồng công khai mà đối Bùi phu nhân xuống tay, thực hiển nhiên này Đại Diễn triều thiên muốn thay đổi.
……………………
……………………
Ninh Hồi mở to mắt, ánh mặt trời chói mắt, nàng nhịn không được giơ tay che đậy, xuyên thấu qua khe hở ngón tay nhìn trên đỉnh thanh lăng rèm trướng, trong đầu quanh quẩn nguyên chủ bị lụa trắng lặc chết kết cục, nhất thời có chút hoảng hốt.
Sau một lúc lâu, nàng chậm rì rì mà nâng lên tay ở chính mình trên mặt hung hăng kháp một phen, ân, là đau.
Thực hảo, hiện tại cũng là thời điểm nhận mệnh.
Nhận mệnh Ninh Hồi thở phào nhẹ nhõm, căng chặt thân thể hơi có chút tùng hoãn, tay phóng dừng ở chăn gấm thượng kêu một tiếng Thanh Đan.
Tỳ nữ Thanh Đan không gặp bóng người, nhưng thật ra gian ngoài đang ở cùng đại phu nói chuyện phụ nhân xuyên qua rèm châu môn bước nhanh tới rồi trước giường, thấy nàng tỉnh lại vội vàng khúc thân một tay nhẹ nắm tay nàng cổ tay, một tay yêu thương mà sờ sờ nàng mặt, trong mắt nửa hàm ưu sắc, ôn nhu nói: “Tiểu Hồi.”
Tham khảo thêm: Chỉ là hoàng hậu
Tham khảo thêm: Chỉ làm vương phi của ngươi
Tham khảo thêm: Chỉ muốn cùng em, chính là tốt nhất
Tham khảo thêm: Chỉ nam phản công của nam phụ phản diện
Tham khảo thêm: Chỉ Nam Thu Phục Quan Nhị Thiếu (Hướng Dẫn Trêu Chọc Đàn Ông)
Thẻ từ khóa: Chị Dâu Của Nữ Chính, Chị Dâu Của Nữ Chính pdf, Chị Dâu Của Nữ Chính ebook, Tải sách Chị Dâu Của Nữ Chính