Mọi người truyền miệng nhau, lão Cửu của nhà họ Cận ở Lục Thành này hay cậy vào chút sắc đẹp của bản thân, mũi vểnh lên trời. Cho dù là đi đường cũng mang theo một phong cách "thả thính".
Anh ra cũng đã quen việc phụ nữ chủ động ôm ấp. Chỉ cần dùng đuôi mắt nhìn họ một cái họ lại tự cho rằng anh đang muốn liếc mắt đưa tình.
Thế mà mỹ nam tử như thế này lại bị một cô gái cho lên thớt!
...
Cận Ngụ Đình, chiều cao 1m85, cơ ngực kinh người, tên gọi khác là "Cấm Dục Đình" *!
*Hiện tượng đồng âm trong tiếng Trung.
Đây là nam chính mà Cố Tân Tân sáng tác ra, nhưng có đánh chết cô cũng không thể ngờ cái tên mà cô tưởng tượng ra lại là một người có thật, là nguyên mẫu đó, hơn nữa còn là Cận lão Cửu nổi danh.
"Trong cuốn truyện tranh của cô, ánh mắt tôi nhìn cô giống như đang lột trần quần áo của cô, từng chiếc từng chiếc tới khi lột sạch. Rồi cô nhìn đôi mắt tôi đi, có đủ lột tả không?"
Khuôn mặt trắng trẻo của Cố Tân Tân nóng bừng lên: "Tôi xin lỗi anh là được chứ gì? Tôi thật sự không ngờ lại trùng tên với anh..."
"Bình thường lúc nghĩ tình tiết, có phải cô tốn sức lắm không?"
"Đúng đúng đúng." Cố Tân Tân nuôi hy vọng mong manh người đàn ông này sẽ thông cảm cô.
"Vậy được, tôi nghĩ giúp cô một tình tiết, cô vẽ nó ra."
Hôm đó, khu bình luận trong cuốn truyện mà Cố Tân Tân đang viết bỗng bùng nổ!
Tình tiết quái gì thế này!
Một nam chính được xây dựng là nam thần cấm dục, đã xóa bỏ mọi tình tiết quá độ, thẳng thừng cùng nữ chính "một bước tới đúng vị trí", hơn nữa còn là vô số kiểu dáng, vẽ đầy sáu bức tranh.
...
Xét về thâm tình, trên đời này e rằng không ai bì kịp Cận Ngụ Đình.
Cố Tân Tân luôn tin chắc điểm này, vì người đàn ông này dẫu rằng có một vẻ đẹp đỉnh cao, nhưng trong lòng lại dựng lên một bức tường cao chót vót, ngoài cô ra, không còn ai có thể lại gần.
Cô bước vào nhà họ Cận, sống với người anh trai thâm hiểm và người chị dâu điên khùng, cô những tưởng tình yêu đẹp đẽ nhất nên là như vậy.
Nhưng không ngờ có một ngày, anh trai giận tím mặt quát chị dâu: "Nếu không vì năm đó Lão Cửu nhìn trúng cô, cô cũng sẽ không biến thành một kẻ điên!"
...
Buổi chiều, ánh nắng nhảy nhót trên ô cửa sổ, người đàn ông tuyệt sắc này đứng ngay bên cạnh Cố Tân Tân.
Anh nhẹ nhàng vuốt tay lên đầu cô: "Tân Tân, em đã bước vào trái tim tôi, thì em không thể đi ra được nữa. Em có nhìn thấy trong tim tôi có chứa một nhà tù không? Trước kia chỉ có tôi một mình bị giam cầm trong đó, nhưng sau này, có em ở bên tôi rồi, thật tốt."
"Đó là trái tim ngục tù của anh, không phải của tôi!"
"Tôi từng bước khiến em yêu tôi chính là vì muốn em ở bên tôi, đây không phải là nơi em muốn đi là có thể đi!"
***
Lúc Cố Tân Tân từ trên giường ngồi dậy, còn chưa kịp liếc nhìn mình trong gương trang điểm, cô chân nam đá chân chiêu, dép cũng chưa mang, trực tiếp mở cửa phòng ngủ đi ra ngoài.
"Ai vậy!"
Tiếng chuông cửa vẫn đang reo, một khắc cũng không ngừng, ồn ào khiến đầu người ta muốn căng lên.
Trên trán Cố Tân Tân vẫn còn đội hai cái tai thỏ, đó là do tối hôm qua đội băng đô lên để rửa mặt nhưng quên tháo xuống, cô bước nhanh tới cửa, một tay nắm lấy mở cửa ra, "Ai?!"
Cô còn ngái ngủ, mắt còn chưa kịp mở, đột nhiên bả vai bị người ta đẩy một cái, hai người đàn ông thân thể cường tráng chen vào trong, cô bị dọa đến một chút buồn ngủ cũng không còn, "Cướp, ăn cướp?"
"Cố Tân Tân?" Một giọng nam biếng nhác đi cùng với tiếng đóng cửa truyền đến tai cô, Cố Tân Tân nhìn thấy một bóng dáng cao to thu cả vào trong tầm mắt, cô cũng không biết là nên thừa nhận hay phủ nhận, "Các người là ai hả?"
"Cố mỹ nữ?" Đối phương bước lên phía trước, cẩn thận quan sát cô vài lần, một giọng mỉa mai rõ ràng lại còn hiện rõ trên chân mày anh ta, "Cô phải có bao nhiêu tự tin, mới đặt cho mình cái bút danh như vậy?"
"Nếu như anh vẫn không nói mình là ai, tôi sẽ báo cảnh sát đó."
"Cận Ngụ Đình."
"Cái gì?" Cố Tân Tân thực sự nghi ngờ là mình nghe lầm rồi, "Cận Ngụ Đình?"
"Cái tên này, cô phải không xa lạ gì chứ."
"Đừng nói đùa nữa, haha— —" Cố Tân Tân khua tay xuống, cười đến khóe miệng cứng đơ, nhưng ba người đàn ông trước mặt người nào người nấy vẫn lạnh lùng, khóe miệng cô bắt đầu run rẩy, "Anh thật sự tên là Cận Ngụ Đình?"
Cố Tân Tân nhịn không được đưa mắt quan sát người đàn ông cạnh mình, lông mày anh ta kiêu căng giương cao, trong đôi mắt sắc bén lộ ra vẻ thư thái, dáng người cao gầy rắn rỏi, ngũ quan tinh xảo hợp lại với nhau, không có tí góc chết nào, Cố Tân Tân nhịn không được bước lui lại phía sau, "Anh...... Anh từ trong truyện tranh bước ra sao?"
"Ngu ngốc." Người đàn ông bỏ lại 2 chữ, nhấc đôi chân dài trực tiếp bước vào phòng ngủ của Cố Tân Tân.
Cô vội vàng đuổi theo, nhưng nghĩ tới mình là một cô gái, cô nhanh chóng dừng lại đứng ở cửa phòng, Cận Ngụ Đình kéo cái ghế ở bàn máy tính của cô qua, anh ngồi xuống, trực tiếp gác chân thon dài lên giường Cố Tân Tân.
"Trảm Nam Sắc, bộ truyện tranh này, là cô vẽ phải không?"
"Phải."
Người đàn ông lấy điện thoại từ trong túi ra, mở trang web, thân thể cao lớn dựa về phía sau, ngón tay vô thức bấm nhẹ xuống mặt sau điện thoại,"Cận Ngụ Đình, người cao 1m85, nặng 74kg, cơ bụng 8 múi, cơ ngực kinh người, biệt danh: Cấm Dục Đình, Cận Dục Đình."
Chỗ thái dương Cố Tân Tân rỉ ra mồ hôi lạnh, vội tiếp lời, "Đó là nhân vật trong truyện của tôi."
Đôi mắt diều hâu sắc bén của Cận Ngụ Đình quét về phía cửa phòng của cô, "Truyện tranh nữ chính là Cố Tân Tân, làn da trắng dễ nhìn, ngực to có não, hầu như tất cả ưu điểm đều tập trung trên người cô, mà đối với việc xây dựng nam chính, cô lại không có tí tâm tư và lao lực gì...... A". Người đàn ông cười nhạt thành tiếng rất rõ ràng, miệng tràn đầy khinh thường, "Nếu không phải truyện của cô nổi tiếng rồi, tôi vẫn còn không biết cô dám lấy tôi ra đùa bỡn, ai cho cô mượn lá gan này!"
Cố Tân Tân còn đang mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, chân trần, toàn bộ tóc bị quấn sau trán, tai thỏ nhỏ trên đỉnh đầu cũng đã bị lệch, "Cái tên này là do tôi sáng tác ra, tôi cũng không biết anh mà."
"Còn phải cho cô xem thử chứng minh thư của tôi sao?"
Cố Tân Tân rụt cổ lại, mắt nhìn về phía sau, hai người đàn ông kia giống như môn thần* tựa như đâm tại đó, "Tôi thật sự không biết trong hiện thực còn có một người trùng tên họ với nam chính của tôi."
Cận Ngụ Đình đưa một cánh tay ra, bỗng nhiên giơ ngón tay lên về phía cô ngoắc lại.
Cô như pho tượng thô đứng bất động ở đó, người đàn ông sau lưng thấy thế, bàn tay to như tay gấu đẩy về phía trước, "Vào đi"
Cố Tân Tân bất ngờ không kịp phòng bị bổ nhào về phía trước, suýt chút nữa té ngã lên giường, cô thật vất vả giữ vững gót chân, Cận Ngụ Đình ngồi ở phía trong cái ghế bàn máy tính, ánh mắt nhìn lên cao, hai tay đan lại, tầm mắt di chuyển trên người cô từng chút một. Người đàn ông mặt trầm như nước, khóe miệng hơi nhếch lên, "Trong cuốn truyện tranh đó, tôi nhìn vào ánh mắt cô, cứ như là đang cởi quần áo của cô, từng cái từng cái một cho đến khi cởi sạch, cô lại nhìn đôi mắt tôi lần nữa xem, như vậy có đủ thể hiện không?"
Khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Cố Tân Tân nóng lên, "Ai......ai cũng không thể cam đoan, nhân vật mình sáng tác sẽ không trùng tên trong thực tế, hơn nữa tôi cũng đã nhận lỗi với anh rồi, rốt cuộc anh muốn tôi làm thế nào?"
"Hiện tại tôi đã nổi tiếng hơn nữa rồi, cô cảm thấy xin lỗi có ích không?"
"Nhưng tôi cũng không thể giữa chừng đem tên nam chính sửa lại mà."
"Đăng truyện liên tiếp như vậy, nghĩ tình tiết rất vất vả phải không?"
Cố Tân Tân vội vàng gật đầu, bộ dạng nhỏ nhắn đó, muốn bao nhiêu thành khẩn liền có bấy nhiêu thành khẩn, "Đúng, đúng, vô cùng vất vả."
"Vậy được, tôi nghĩ giúp cô một tình tiết, cô vẽ nó ra."
"Cái gì?"
Cận Ngụ Đình giơ cánh tay lên vẫy xuống, Cố Tân Tân nghe tiếng đóng cửa truyền đến trong lỗ tai, cô lập tức cảm thấy không ổn, "Anh có tin là tôi sẽ báo cảnh sát không?"
Người đàn ông liếc xéo cô một cái, "Hôm nay tôi ngay tại đây quan sát cô, cô phải đem tình tiết này vẽ ra hoàn chỉnh đăng lên trên mạng, tôi sẽ không truy cứu chuyện cái tên này nữa."
Tham khảo thêm: Trầm Nịch
Tham khảo thêm: Trò Chơi Hào Môn Bác Sĩ Cầm Thú, Để Tôi Đi
Tham khảo thêm: Trói Buộc Cả Đời
Tham khảo thêm: Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn
Tham khảo thêm: Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Thẻ từ khóa: Trảm Nam Sắc, Trảm Nam Sắc pdf, Trảm Nam Sắc ebook, Tải sách Trảm Nam Sắc