"Bồ đề vốn không cây, gương sáng cũng không đài. Xưa nay không một vật, nào chỗ bám trần ai" (1)
Hòa thượng Không Ý ngồi ở trên một khối đá giảng giải cho chúng ta về Phật pháp, sau đó đứng dậy đi đến trước mặt ta hỏi: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?".
Ta biết bản thân cũng đã sống được hơn hai nghìn năm rồi, nên cũng có tiếng tăm, liền vui mừng vội nói: "Tính đến ngày hôm trước con đã sống được hơn hai nghìn năm rồi".
Không Ý gật gật đầu, đưa tay đặt trên đầu của ta một chút, rồi đáp lại: "Sau này gọi ngươi là Linh Nhược đi".
Ta vội vàng nói cảm tạ. Lại thấy Không Ý quay người về phía Huyền Châm, nói vài câu rồi rời đi,
Lúc này Huyền Châm tiến đến đây, nhìn chúng ta nói: "Sư phụ tạm thời rời đi một thời gian, ta sẽ chăm sóc các ngươi thật tốt".
Nói thì nói vậy, nhưng Huyền Châm cũng là tiểu tăng ni tu vi không cao, vì thế tự mình cầm bản tâm kinh ra chỗ dưới cây tử đàn chợp mắt.
Chúng Phật tử thấy nhàm chán, lại thêm có gió nhẹ cùng ánh mặt trời, cũng liền ngủ.
Ta hiện nay đã có tên, trong lòng đang rất vui, vốn định cùng tiểu Phật tử bên cạnh nói chuyện, nhưng hắn cũng đã ngủ rồi. Không gian trong chốc lát thật yên tĩnh, giống như chỉ còn một mình ta vậy.
"Tiểu Phật tử, ngươi tên là gì thế?"
Tham khảo thêm: Bộ khoái tướng công thăng chức ký
Tham khảo thêm: Bỏ rơi ma vương tổng tài
Tham khảo thêm: Bỏ rơi vương gia
Tham khảo thêm: Bờ sông xanh tươi
Tham khảo thêm: Bỏ vợ, không có cửa đâu
Thẻ từ khóa: Bồ đề kiếp, Bồ đề kiếp pdf, Bồ đề kiếp ebook, Tải sách Bồ đề kiếp